Trên đời này vốn dĩ không có đúng sai, chỉ có đúng sai trong những trường hợp nội quy quy định được công bố trong những tập thể, công ty, nhà nước…như quy định giờ làm việc của một công ty, giờ hẹn giữa các cá nhân với nhau trong các cuộc gặp, pháp luật của nhà nước, luật giao thông…vv.
Giờ chúng ta quay lại với câu chuyện nào.
Tôi lại nói với bạn tôi: bây giờ cả tôi và bạn ra khỏi căn phòng này, con cún cũng ra khỏi đây, chỉ còn vật này nằm trên cuốn sổ của tôi, không có một ai trong phòng, không ai nhìn vào nó cả, bạn nói xem lúc này nó có là bút và đồ chơi hay nó là gì khác?
Bạn: tôi nghĩ nó vẫn là cây bút.
Tôi: nó là cây bút đối với ai? Bạn và tôi đều không có ở trong phòng, không ai nhìn thấy nó.
Bạn: à à tôi hiểu rồi, nó không là bút cũng không là đồ chơi, nó chỉ là một vật nằm ở đó.
Tôi: thật tuyệt! Nó không là cả hai, cũng không hẳn là gì cả, nó chỉ là chính nó, đó chính là TÍNH KHÔNG TRONG VẠN VẬT.
Bạn coi nó là bút, con cún coi nó là đồ chơi, trong khi nó chỉ là chính nó. Người khác bảo bạn xinh, người khác nữa lại bảo bạn xấu, trong khi bạn chỉ là chính bạn. Người chồng mà bạn chê trách là không tốt, người phụ nữ khác lại khen anh ta hết lời, trong khi anh ta chỉ là anh ta thôi. Một sự việc nào đó, người khác thấy đúng, bạn lại thấy sai, trong khi bản chất của nó nguyên bản chỉ như nó vốn là, không đúng cũng không sai. Bạn thấy gì ở đây? Nó chính là TÍNH KHÔNG trong vạn vật.
Để tôi lấy một ví dụ về tính không, bạn đã từng đi xem phim ở rạp chiếu phim chứ? TÍNH KHÔNG cũng như cái màn hình trắng xoá ở rạp chiếu phim, cho đến khi người ta chiếu bất kỳ hình ảnh nào lên đó. Giả sử bạn mua một vé phim tình cảm nhưng lại mua nhầm vé phim kinh dị, bạn tặc lưỡi quyết định xem nó vậy. Đến khi những hình ảnh kinh dị được chiếu lên phông chiếu, bạn không muốn nhìn thấy nó…
Nếu như bạn cầm một dụng cụ nào đó tiến đến ra sức tẩy xoá chiếc phông chiếu, bạn muốn những hình ảnh đó biến đi, theo bạn việc đó thực sự có kết quả không? Bạn: đương nhiên là không có kết quả rồi. Nói xong bạn cười nghiêng ngả, có lẽ bạn đã hình dung ra hình ảnh ai đó đang cong mông tẩy xoá cái phông chiếu trông thật là buồn cười và thật ngu ngốc, haha.
Tôi: tại sao lại không? Tôi thấy người ta hay làm vậy mà, theo bạn tại sao nó lại không có kết quả.
Bạn: điều đó thật ngu ngốc và chắc chắn là không có kết quả, bởi vì dữ liệu của nó không nằm trên phông chiếu mà nó nằm ở chiếc máy chiếu đang được treo lơ lửng trên trần nhà hay đâu đó trong phòng.
Tôi: Bạn thật là xuất sắc, nhưng đúng là tôi thấy rất nhiều người mỗi ngày đều cong mông lên tẩy xoá chiếc phông chiếu đấy. Bạn có nghĩ mỗi thước phim cuộc đời mà chúng ta thấy không hài lòng, không như ý có giống như thước phim trong rạp chiếu phim kia không? Bạn buộc phải xem thước phim ông chồng hay bà vợ phản bội, việc bạn gọi anh ta/ cô ta ngồi xuống để chỉnh đốn “anh có hứa từ nay thay đổi, không tái phạm thêm một lần nào nữa, anh có hứa không?
Việc này có giống như bạn đang ra sức tẩy xoá chiếc phông chiếu trong rạp chiếu phim không? Nó thực sự có kết quả không? Cho đến khi bạn thấy anh ta/ cô ta phản bội thêm vài lần nữa và bạn không hiểu điều gì đang vận hành ngầm ở bên trong, bạn vô cùng tức giận về điều đó.
Bạn cho rằng anh ta/cô ta không còn xứng đáng để được tha thứ và bạn quyết định thay một người bạn đời mới. Và rồi điều gì xảy ra? Thật kinh ngạc khi người bạn đời, người yêu mới của bạn cũng trình chiếu những điều tương tự.
Điều này giống như bạn tẩy xoá phông chiếu trong rạp chiếu phim không có kết quả và bạn quyết định đập bỏ cái phông chiếu đó, thế rồi thật kỳ lạ những hình ảnh đó không hề mất đi mà nó được phóng chiếu lên bất kỳ một phông chiếu nào khác, nó chiếu lên bức tường phía sau, thậm chí không có bức tường thì nó chiếu thẳng xuống nền nhà.
Đã bao nhiêu lần rồi, bạn ra sức đi chỉnh “chiếc phông chiếu”, chỉnh chồng/vợ bạn vô tâm, chỉnh con bạn không nghe lời, chỉnh con bạn ném đồ bừa bãi không gọn gàng, chỉnh bất kỳ ai đó, điều gì đó ở bên ngoài không như ý mình và kết quả những điều đó cứ lặp đi lặp lại?
Nếu như chỉnh tất cả những thứ bên ngoài đều là “tẩy phông chiếu” vậy máy chiếu thực sự, dữ liệu thực sự của tất cả những điều đó nằm ở đâu? Đọc hết câu chuyện này bạn sẽ có câu trả lời.
Mình quay trở lại tính không nào, mỗi một sự vật, sự việc, con người đều là tính không, nó chỉ là chính nó. Nếu ta có thể nhìn đời bằng con mắt trí tuệ, bằng tính không, nhìn nhận mọi sự như nó vốn là, không mang sự phóng chiếu của bản thân để phán xét, quy kết, dán nhãn… và rồi bế tắc trong những niềm tin giới hạn như: “tính của anh ta như thế rồi không thay đổi được, thằng bé sinh ra đã có tính bừa bộn không chỉnh được, phản bội là bản chất của anh ta, cái công ty này toàn những đồng nghiệp xấu tính, …”
Nếu bạn nhìn mọi thứ bằng TÍNH KHÔNG, bạn sẽ thấy mọi thứ hoàn toàn có thể thay đổi được, nó được gọi là TÍNH TIỀM NĂNG trong vạn vật.
Vì vạn vật là TÍNH KHÔNG, là sự “trong suốt” không cố định là thế nào cả, nên vạn vật có TÍNH TIỀM NĂNG trở thành bất cứ điều gì, bất cứ phiên bản nào mà bạn muốn, chúng ta sẽ ví dụ về điều đó ngay sau đây.
Bây giờ tôi và bạn cùng con cún lại bước vào căn phòng, chúng ta đều tiến đến vật đó, con cún lại gặm nó, tôi cũng giằng co với nó, lúc này vật này là bút hay đồ chơi? Hay là cả hai?
Bạn: bây giờ nó là cả hai.
Tôi: tốt! Nó đang là cả hai. Bạn thấy tính tiềm năng của vật này không? Ban đầu bạn thấy nó là bút, con cún xuất hiện nó trở thành đồ chơi, khi không có ai phóng chiếu nó lại không là gì cả, bây giờ nó lại trở thành cả hai thứ trong cùng một thời điểm.
Cũng giống như bạn thấy bà mẹ chồng của bạn khó tính, tôi hỏi bạn:bà ấy có khó tính với cả thế giới không? Bạn thấy đồng nghiệp xấu tính, họ có xấu tính với tất cả mọi người? Anh chồng của bạn vô tâm, anh ấy vô tâm với tất cả hay có một ngoại lệ nào khác…?
Nếu như họ không xấu tính, vô tâm…với tất cả, nghĩa là họ không cố định là như vậy, họ chỉ là tính không, bất kỳ ai thấy họ là phiên bản thế nào đó là tuỳ theo sự phóng chiếu từ hạt giống trong tâm trí của mỗi người. Vì vậy bạn hoàn toàn có thể thấy tính tiềm năng ở họ, bạn sẽ thấy họ khác đi, họ trở nên dễ tính, vui vẻ quan tâm người khác…
Mỗi một con người luôn tồn tại rất nhiều phiên bản, họ sẽ trình chiếu với bạn phiên bản nào phụ thuộc vào hạt giống trong tâm trí của bạn đã gieo trồng trước đó bằng nhiều cách.
Điều đó có nghĩa là bạn có quyền năng thay đổi tất cả mọi thứ trong cuộc sống của mình, mọi thứ đều trở nên tuyệt vời hơn, các mối quan hệ hạnh phúc hơn, tài chính được cải thiện hơn, …tất cả.
Bây giờ tôi tiếp tục hỏi bạn: khi bạn nhìn thấy đây là bút, con cún lại thấy đây là đồ chơi, vậy khi bạn thấy nó là bút thì cây bút này đến từ phía bạn hay nó đến từ phía nó?
BẠN: nó đến từ chính nó.
TÔI: nếu “cây bút” đến từ chính nó thì ai cũng phải thấy nó là bút, con cún cũng phải thấy nó là bút, dù tôi có ném nó ra cửa sổ, dù nó nằm yên ở đây 100 năm không ai đụng vào…nó vẫn phải là bút chứ? Bạn thấy đó, ngoài ra nó lại là rất nhiều thứ tùy theo sự phóng chiếu của mỗi người.
BẠN: à à tôi hiểu rồi, “cây bút” đến từ phía tôi.
TÔI: tốt rồi, nếu “cây bút” đến từ bạn, vậy mọi thứ đã đến, đang đến trong cuộc đời bạn có đến từ phía bạn không?
BẠN: có, mọi thứ đến từ phía tôi.
TÔI: nó đến từ phía bạn bằng cách nào?
BẠN: tôi cũng chưa biết nữa, tôi chỉ biết nó đến từ phía tôi.
TÔI: vậy chúng ta khám phá xem nó đến bằng cách nào nhé. Bây giờ bạn hãy chìa bàn tay ra, tôi sẽ tặng bạn cây bút này, giây phút mà tôi đặt câu bút vào lòng bàn tay bạn và ở ngay cái khoảnh khắc tôi buông tay ra(tinh một cái)…cái khoảnh khắc ở một phần nghìn của giây ấy chính là một DẤU ẤN NGHIỆP.
Khi dấu ấn nghiệp được tạo thành nó sẽ phát triển thành một dạng hạt giống nghiệp và khi được “tưới tẩm” đủ những duyên tương ưng,…hạt giống sẽ nở ra, và bạn thấy những thước phim, những điều tuyệt vời hay chưa tuyệt vời mà bạn đã vô tình hay cố ý gieo trồng.
Đến chỗ này bạn thấy ổn chứ, bạn hiểu và cảm nhận được chứ?
BẠN: tôi hiểu, có lẽ là tôi hiểu, tôi đang nghĩ rất tập trung về điều đó.
TÔI: được rồi, ngay khoảnh khắc khi tôi nói những điều này với bạn có phải là một dấu ấn nghiệp không? Bạn vừa nói cảm ơn người phục vụ khi họ mang đồ uống ra có phải là một dấu ấn nghiệp không? Sáng nay bạn đã nổi nóng với con bạn có phải là một dấu ấn nghiệp?
BẠN: phải, phải đấy.
TÔI: vậy đến đây bạn thực sự biết bạn đã tạo ra cuộc đời hiện tại của bạn bằng những cách nào? Nó được tạo ra cụ thể từ những nơi nào trên thân của bạn?
BẠN: nó….nó được tạo ra từ lời nói, suy nghĩ và hành động, à rồi! Chúng ta tạo ra cuộc đời chúng ta từ ba nơi THÂN, KHẨU, Ý.
BẠN: ồ, tôi hiểu rồi.