Phàm là người sinh ra trong cõi DỤC này, trừ các bậc đã hoàn toàn giác ngộ, thì không một ai tránh khỏi lỗi lầm, bởi 3 nghiệp THAM SÂN SI gây nên.
Các tội lỗi đã từ 3 nghiệp phát sinh , nên người muốn dứt trừ hết tội lỗi, tất nhiên phải đem ba nghiệp ấy để sám hối , thì tội lỗi mới được tiêu trừ, thân tâm thanh tịnh.
Sám hối là một vấn đề tối quan trọng, không thể bỏ qua.
Không sám hối rất có hại : Nghiệp chướng không tiêu trừ, tội lỗi còn mãi , oan khiến nhiều kiếp theo hoài.
Phật dạy:
“ Nếu không có phương pháp sám hối thì, tất cả các Phật tử không một ai mà giải thoát được”.
KINH dạy : SÁM LÀ SÁM KỲ TIỀN KHIÊN- HỐI LÀ HỐI KỲ HẬU QUÁ.
Sám là ăn năn các việc ác đã làm, thề xin chừa bỏ, không dám tái phạm.
Hối là hối cải. Những điều ác chưa làm, sau này xin thề nguyện không bao giờ làm nữa. Bao nhiêu điều thiện xin làm hết.
Chữ Phạn gọi là Sám ma, Hán dịch là Hối quá, ghép cả hai chữ lại mà đọc là Sám hối. Sám hối cũng có sự sám và lý sám.
Sự sám tức là thiết lập đàn tràng, trang nghiêm Phật tượng, cúng dường hương hoa, ân cần đảnh lễ, thành khẩn nguyện cầu tam nghiệp như nhất, tỏ bầy tội lỗi. Cầu xin chư Phật, chư đại Bồ Tát phóng hào quang, dùng thần lực, gia hộ cho kẻ tu hành mau tiêu trừ nghiệp chướng, chóng thoát oan khiên, sạch hết tội lỗi.
Lý sám là sám hối tự tâm.
Tội thành do tâm tạo
Tội diệt phải do tâm sám
Tâm không thì tội cũng không
Tội diệt thì tâm cũng diệt
Tội không, tâm diệt thì không còn gì nữa mà sám hối. Như vậy mới là chân thật sám hối.
Cũng như, nếu không nhờ bộ Lương Hoàng Sám này thì bà Hy Thị là Hoàng Hậu của vua Lương không làm sao thoát khỏi khổ nạn được. Vì thế nên bộ Lương Hoàng Sám này có một hiệu lực mạnh mẽ, làm cho người có tội lỗi được tiêu trừ, phước lành tăng trưởng.
Phật dạy chúng ta nên sám cải quá hồi đầu với văn sám này để tự giải thoát tội khiên nhiều đời nhiều kiếp cho mình, cho người , cho bà con quyến thuộc mình và cho tất cả chúng sanh trong lục đạo khắp pháp giới mười phương.
Nếu chúng sanh nào còn bị câu lưu trong ngục thất, cũng nhờ thần lực của Sám pháp này, được chư Phật, chư Bồ Tát, phóng đại hào quang phá tan địa ngục , tiếp dẫn các hương hồn đau khổ ấy về đến đạo tràng nghe Chánh pháp, hưởng thú tiêu diêu.
Tụng đến các phẩm giải oan, xuất ngục,…chúng ta cảm thấy tâm hồn thanh thoát vui tươi. Bấy giờ, đối với chúng ta, Diêm Vương vắng bóng, đầu trâu mặt ngựa không còn, La sát, Dạ xoa, dầu sôi lửa bỏng,…chỉ là duy TÂM tạo, như huyễn như hóa. Có hay không đều do chúng ta cả.
Nhưng nghĩ lại mà thương, trên đường đời có mấy ai đã sống theo giáo lý ĐỨC PHẬT , đã biết ăn năn, phần nhiều họ chỉ nghe theo bản ngã, tự kiêu tự đại, chạy theo dục vọng si mê nên tạo ra nhiều tội lỗi oan khuất. Do đó mà trần gian này vẫn còn đau khổ mãi , địa ngục cứ hành hạ hoài không thôi . Nếu chúng ta biết ăn năn, cải ác tùng thiện, làm phước làm duyên, theo giáo lý từ bi thì đâu đến nỗi lầm than.
Tóm lại, Lương Hoàng Sám là linh đơn diệu dược, Pháp bảo vô giá, cứu chúng ta thoát khổ vĩnh viễn, ra khỏi luân hồi, sinh về Tịnh độ. Trọn bộ mười quyển. Tụng hết một quyển là hướng lên một địa vị. Bồ Tát qua khỏi mười địa vị này thì thành Phật. Chúng ta tụng hết 10 quyển này thì thấy tinh thần khoan khoái, tâm hồn thánh thọ, đời sống đầy an vui , hạnh phúc. Người còn kẻ mất đều được lợi lạc. Oan uổng tử, chiến sĩ trận vong siêu sinh Lạc quốc.
Nhờ đó mà Hoàng hậu Hy Thị của vua Lương Võ Đế, sau khi mới nghe tụng được 5 quyển đã thoát thân rắng mãng xà lên trời làm thiên nữ.
Công đức tụng Lương Hoàng Sám vô lượng vô biên, văn từ hữu hạn không thể diễn tả hết. Chúng tôi chỉ xin ghi lại đây vài nét chính hầu mong giới thiệu cùng mười phương Phật tử có lòng ngưỡng mộ Sám Pháp.
Chúng tôi xin mong rằng càng ngày sẽ càng có nhiều người biết tới KINH LƯƠNG HOÀNG SÁM này hơn, và kiên trì tụng niệm cũng như lắng lòng với những lời văn sám trong Kinh, tinh tấn SÁM HỐI, công đức vô lượng, thân tâm an lạc, xa lìa khổ não.
NAM MÔ CẦU SÁM HỐI BỒ TÁT MA HA TÁT.